Có một vị vua nọ gặp nhiều khó khăn trong việc quản lý triều đình. Một hôm vua nghĩ rằng, giá mà trả lời được ba câu hỏi này thì công việc sẽ dễ dàng hơn biết mấy, và mình có thể tránh được thất bại không đáng có. Ba câu hỏi ấy là:
1. Làm sao biết được thời gian nào là thời gian thuận lợi nhất cho mỗi công việc?
2. Làm sao biết được nhân vật nào là quan trọng nhất mà ta cần phải chú trọng?
3. Làm sao biết được công việc nào là cần thiết nhất mà ta phải ưu tiên thực hiện?
Suy nghĩ nhiều ngày vẫn không tìm ra câu trả lời thỏa đáng, nhà vua bèn cho triệu tập hỏi ý các đại thần:
- Thưa đức vua, để biết thời gian thuận lợi nhất cho công việc, chúng ta cần đến những nhà tiên tri.
- Nhân vật quan trọng nhất chính là tướng lĩnh quân đội, vì nhờ có họ mới có thể giữ yên bờ cõi.
- Công việc quan trọng nhất là khoa học, à không, tôn giáo mới quan trọng nhất ạ.
…
Mặc dù các đại thần đã đưa ra nhiều câu trả lời, nhưng không câu trả lời nào khiến nhà vua hài lòng. Sau nhiều đêm suy nghĩ, vua quyết định cải trang thành thường dân đến tìm hỏi một đạo sĩ trên núi.
1. Làm sao biết được thời gian nào là thời gian thuận lợi nhất cho mỗi công việc?
2. Làm sao biết được nhân vật nào là quan trọng nhất mà ta cần phải chú trọng?
3. Làm sao biết được công việc nào là cần thiết nhất mà ta phải ưu tiên thực hiện?
Suy nghĩ nhiều ngày vẫn không tìm ra câu trả lời thỏa đáng, nhà vua bèn cho triệu tập hỏi ý các đại thần:
- Thưa đức vua, để biết thời gian thuận lợi nhất cho công việc, chúng ta cần đến những nhà tiên tri.
- Nhân vật quan trọng nhất chính là tướng lĩnh quân đội, vì nhờ có họ mới có thể giữ yên bờ cõi.
- Công việc quan trọng nhất là khoa học, à không, tôn giáo mới quan trọng nhất ạ.
…
Mặc dù các đại thần đã đưa ra nhiều câu trả lời, nhưng không câu trả lời nào khiến nhà vua hài lòng. Sau nhiều đêm suy nghĩ, vua quyết định cải trang thành thường dân đến tìm hỏi một đạo sĩ trên núi.
Khi đến nơi, vị đạo sĩ đang cuốc đất. Nhà vua đến chào và hỏi: "Chào ông, tôi đến đây nhờ ông trả lời cho ba câu hỏi, làm thế nào để biết đúng thì giờ hành động, đừng để cho cơ hội qua rồi sau phải hối tiếc? Ai là những người quan trọng nhất mà ta phải chú ý tới nhiều hơn cả? Và công việc nào quan trọng nhất cần thực hiện trước tiên?"
Nghe câu hỏi của nhà vua, đạo sĩ ấy không trả lời mà tiếp tục công việc của mình.
Đợi một lúc thấy đạo sĩ mồ hôi nhễ nhại, nhà vua nói "Ông mệt lắm rồi, đưa cuốc cho tôi, tôi giúp ông một lát". Đạo sĩ cảm ơn và trao cuốc cho nhà vua.
Nhiều giờ trôi qua, 2 người vẫn tiếp tục cuốc đất. Chừng thấm mệt, nhà vua nói “Tôi đến xin ông trả lời 3 câu hỏi, nếu ông không trả lời được câu nào, xin cho tôi biết để tôi còn trở về nhà”.
Vị đạo sĩ dừng cuốc. Tình cờ lúc này có một chàng thanh niên đang cố tiến gần đến nhà vua, 2 tay ôm bụng với vết thương rỉ máu rồi ngất xỉu giữa đất.
Vua cùng vị đạo sĩ dìu chàng thanh niên lạ vào trong am và băng bó cứu chữa cho anh ta. Khi tỉnh dậy, chàng thanh niên này thú nhận:
- Xin bệ hạ tha tội cho thần. Thần lên đây với ý định giết bệ hạ.
- Sao ngươi có ý giết ta?
- Bệ hạ không biết thần nhưng thần biết ngài. Ngày xưa trong chiến tranh, bệ hạ đã giết chết một người anh trai của thần, và còn tịch thu hết gia sản của thần.
Hạ thần biết bệ hạ sẽ lên núi một mình để gặp ông đạo sĩ, nên quyết tâm mai phục trả thù bệ hạ trên đường về. Đợi đến tối mà vẫn chưa thấy ngài trở xuống, hạ thần đã lên núi tìm, cuối cùng bị 4 vệ sĩ nhận mặt được và đánh trọng thương. Hạ thần trốn được lên đây, nếu không có bệ hạ cứu thì chắc không qua khỏi. Thần quyết tâm hành thích bệ hạ mà lại được ngài cứu sống. Hạ thần hối hận quá. Xin cảm ơn đại ân của bệ hạ.
Nghe câu chuyện, thấy mình hòa giải được với kẻ thù dễ dàng, nhà vua rất vui mừng. Vua không những tha tội cho người kia mà còn hứa sẽ trả lại gia sản, và gửi ngự y cùng quân hầu tới săn sóc cho anh ta lành bệnh.
Sau, nhà vua chào đạo sĩ để trở về cung, trước khi đi, ông còn hỏi:
- Tôi vẫn còn tâm nguyện chưa thỏa, ông vẫn không thể trả lời tôi 3 câu hỏi hôm qua ư?
- Ba câu hỏi ấy đã được bệ hạ trả lời rồi mà.
Nhà vua ngạc nhiên không hiểu. Lúc này đạo sĩ nói:
- Hôm qua, nếu người không thương hại bần đạo già yếu mà ra tay cuốc dùm, thì khi ra về ngài đã bị kẻ kia mai phục hành thích mất rồi, và người sẽ tiếc rằng đã không ở lại cùng ta. Vì vậy thời gian quan trọng nhất là thời gian người đang cuốc đất; nhân vật quan trọng nhất lúc đó là bần đạo đây, còn công việc quan trọng nhất là việc giúp bần đạo.
- Khi người bị thương nọ chạy lên, thời gian quan trọng nhất là thời gian ngài chăm sóc cho anh ta, bởi vì nếu vua không băng vết thương cho thì anh ta sẽ chết và ngài không có dịp hòa giải; cũng vì thế mà anh ta là nhân vật quan trọng nhất, và công việc ngài làm để cứu chữa cho anh ta là quan trọng nhất.
Lúc này, nhà vua chợt hiểu ra: - Ồ, thì ra là vậy!
Vậy đó bạn ạ. Thời gian quan trọng nhất là hiện tại. Người quan trọng nhất là người ngay bên cạnh ta. Và công việc quan trọng nhất là làm cho người sống cạnh mình vui vẻ, hạnh phúc, đem đến những điều tốt đẹp cho họ.
Nhiều người trong chúng ta ngày nay thường gặp khó khăn vì cứ mãi lo nghĩ đến những điều xa xôi, những việc không thực tế, trong khi những thứ cần thiết quan trọng hơn trước mắt thì lại bị bỏ qua.
Không có thời gian nào quan trọng hơn khoảnh khắc hiện tại, không có công việc nào quan trọng hơn việc bạn đang làm, và không người nào bạn cần chú trọng hơn người đang tiếp xúc trước mặt bạn, thì mọi điều trong cuộc sống sẽ thuận lợi hơn rất nhiều. Và quan trọng hơn là, bạn sẽ luôn có được sự bình an, hạnh phúc với chính mình.
Share
& Comment
Tweet