Mỗi cuộc hành trình đều được bắt đầu từ những bước chân đơn giản nhưng nó cũng đòi hỏi phải bước tiếp bước chân thứ 2, rồi bước chân thứ 3 và những bước chân tiếp theo để đạt được mục đích phía cuối con đường. Có nhiều người chưa thành công vì họ không biết đặt ra mục tiêu cụ thể để đạt được trên cả chặng đường hành trình gian nan.
Vậy tại sao ta cần xác định mục tiêu cuộc sống của chính mình?
Mục tiêu giống như chiếc la bàn định hướng, nó giống như những ngôi sao trên bầu trời đêm giúp các thuỷ thủ hướng chiếc thuyền của mình theo con đường hướng tới thành công.
Vậy tại sao ta cần xác định mục tiêu cuộc sống của chính mình?
Mục tiêu giống như chiếc la bàn định hướng, nó giống như những ngôi sao trên bầu trời đêm giúp các thuỷ thủ hướng chiếc thuyền của mình theo con đường hướng tới thành công.
Mục tiêu thường là một hình ảnh mẫu mực, hoàn hảo mô tả trạng thái thành công mà ta muốn đạt tới, nó cũng giống như một tác nhân tạo động lực và cảm hứng giúp chúng ta kiên trì theo đuổi thành công, theo đuổi ước mơ, hoài bão của mình. Chính vì lẽ đó không thể tìm thấy mục tiêu trong cuốn sách bạn đọc, trong những bộ phim bạn xem mà phải bắt đầu từ chính bạn: Trí óc, con tim và mong muốn. Mục tiêu phải cụ thể, rõ ràng và phải được đặt ở chỗ bạn có thể nhìn thấy thường xuyên. Hãy luôn mang theo nó bên mình để bạn có thể xem xét đối chiếu mục tiêu của mình, điều chỉnh nó kịp thời. Đối với những mục tiêu đặc biệt và thường xuyên xem xét, điều tốt nhất là bạn hãy viết nó ra giấy. Điều đó sẽ giúp bạn giải phóng năng lượng, sự sáng tạo và hướng bạn đến mục tiêu đó. Viết ra các mục tiêu của bạn là bước đầu tiên khởi đầu cho bất cứ hoạt động nào. Viết chúng ra ở bất cứ đâu, thậm chí cả ở lòng bàn tay nếu lúc đó không có thứ gì có thể viết được.
Tại sao phải viết ra mục tiêu của mình lại quan trọng đến vậy?
Nó tạo ra sự hiện diện trong tâm trí bạn, nó cho bạn động lực làm việc để đạt được mục tiêu ngay lập tức. Viết ra mục tiêu thậm chí còn quan trọng hơn đối với những mục tiêu dài hạn. Bước tiếp theo là bạn hãy đạt thời gian cho mục tiêu đó, nếu không nó sẽ chỉ là ước mơ nếu như không có thời hạn. Thời hạn của bạn có thể linh hoạt, bởi lẽ thời hạn sẽ đặt mục tiêu của bạn vào thế giới thực mà bạn làm việc với khung thời gian nhất định. Điều gì sẽ xảy ra nếu như bạn không kịp hoàn thành vào đúng thời hạn? Nỗi sợ hãi rằng bạn không hoàn thành vào thời hạn chót là lý do tại sao nhiều người không dám viết mục tiêu của mình đầu tiên. Không hoàn thành đúng thời han chưa phải là thất bại bởi có thể bạn chưa ước lượng đúng khung thời gian cần thiết để hoàn thành mục tiêu đó. Do đó bạn cần xác định lại thời gian một cách chính xác hơn để đạt được mục tiêu của bạn.
Mục đích trả lời câu hỏi “Tại sao?”
Mục tiêu trả lời câu hỏi “Cái gì?”
Tại sao phải viết ra mục tiêu của mình lại quan trọng đến vậy?
Nó tạo ra sự hiện diện trong tâm trí bạn, nó cho bạn động lực làm việc để đạt được mục tiêu ngay lập tức. Viết ra mục tiêu thậm chí còn quan trọng hơn đối với những mục tiêu dài hạn. Bước tiếp theo là bạn hãy đạt thời gian cho mục tiêu đó, nếu không nó sẽ chỉ là ước mơ nếu như không có thời hạn. Thời hạn của bạn có thể linh hoạt, bởi lẽ thời hạn sẽ đặt mục tiêu của bạn vào thế giới thực mà bạn làm việc với khung thời gian nhất định. Điều gì sẽ xảy ra nếu như bạn không kịp hoàn thành vào đúng thời hạn? Nỗi sợ hãi rằng bạn không hoàn thành vào thời hạn chót là lý do tại sao nhiều người không dám viết mục tiêu của mình đầu tiên. Không hoàn thành đúng thời han chưa phải là thất bại bởi có thể bạn chưa ước lượng đúng khung thời gian cần thiết để hoàn thành mục tiêu đó. Do đó bạn cần xác định lại thời gian một cách chính xác hơn để đạt được mục tiêu của bạn.
Một nghiên cứu của khoa kinh doanh trường Harvard cho thấy:
- 83% dân chúng không có mục tiêu xác định rõ ràng.
- 14% dân chúng có mục tiêu nhưng không bao giờ viết ra.
- 3% còn lại luôn viết ra mục tiêu của họ.
- 83% dân chúng không có mục tiêu xác định rõ ràng.
- 14% dân chúng có mục tiêu nhưng không bao giờ viết ra.
- 3% còn lại luôn viết ra mục tiêu của họ.
Hãy nhớ rằng! Chỉ có 3% dân số viết ra mục tiêu của họ. Thậm chí bạn không hoàn thành mục tiêu của bạn vào đúng thời hạn thì bạn vẫn hơn 97% còn lại.
Viết ra những mục tiêu của bạn giống như là bạn đã hoàn thành nó. Đây là một quá trình quan trọng trong tiềm thức của bạn. Những ý nghĩa trong tiềm thức bắt đầu hướng theo những mục tiêu mà bạn viết ra. Bạn sẽ không phải tiếp tục nghĩ về chúng nữa.
Khi đặt mục tiêu, nhiều người thường băn khoăn không biết mục tiêu như vậy là quá khó hay quá dễ. Tất nhiên, để có được một mục tiêu phù hợp là không dễ, nó đòi hỏi kinh nghiệm và sự điều chỉnh. Và để điều chỉnh, chúng ta cần có tiêu chuẩn lấy làm căn cứ. Tiêu chuẩn này thường xuất phát từ khả năng của chúng ta, hay nói cách khác, đó chính là nguồn lực mà chúng ta có, bao gồm: Nguồn lực bên ngoài và nguồn lực bên trong, đặc biệt bạn hãy quan tâm đến nguồn lực bên trong của mình, đó là sức khoẻ, giá trị, phẩm chất, tài năng, kỹ năng, kiến thức… và cuối cùng theo những kinh nghiệm của những người đi trước, đó là mục tiêu nên cao hơn khả năng từ 15 - 20%.
Có thể nói rằng mỗi cuộc hành trình đều được bắt đầu chỉ từ những bước chân đơn giản nhưng nó lại đòi hỏi bước tiếp bước chân thứ ha, rồi bước chân thứ ba và những bước tiếp theo cho đến khi về đến đích. Và bất kì mục tiêu nào dù khó khăn hay cao xa đến đâu nếu như chúng ta biết chia công việc phải làm ra từng phần nhỏ vừa sức thì chúng ta đều có thể thực hiện được.
Trước khi hiểu cách đặt mục tiêu thì chúng ta phải hiểu được mục tiêu là gì và vai trò quyết định của nó với thành công của nó tới mỗi cá nhân như thế nào?
Đa số mọi người nhầm lẫn về khái niệm cũng như cách sử dụng 'mục tiêu' với 'mục đích', thậm chí có nhiều người cho rằng hai thứ đó là một. Hiển nhiên không thể là một, vì nếu vậy có từ này thì chẳng cần từ kia làm gì nữa.
Có thể hiểu đơn giản, mục đích là việc ta phải làm, còn mục tiêu là thứ ta cần đạt được để từng bước hoàn thành nhiệm vụ phải làm do mục đích đề ra. Hay mục tiêu là công cụ giúp cụ thể hóa mục đích. Lấy ví dụ khi bạn lên cầu thang tầng 4. Mục đích có thể là bạn cần gặp một người bạn, hoặc bạn lên đó vì phải tham dự một cuộc họp quan trọng. Còn mục tiêu sẽ có nhiều hơn, mục tiêu lớn nhất là bạn phải lên được đến tầng 4, và các mục tiêu nhỏ hơn có thể do bạn đặt ra đó là lên tầng 2, tầng 3.
Một đoàn xe lửa có nhiệm vụ trở hàng hóa và hành khách từ ga Hà Nội vào ga TP.HCM. Vậy thì mục đích và mục tiêu đã quá rõ ràng. Mục đích của đoàn xe lửa chính là nhiệm vụ của nó - chở hàng hóa và hành khách. Mục tiêu của đoàn xe chính là các ga, các chặng đường mà nó phải đi qua để có thể chở hàng và người vào đến ga TP.HCM. Và như vậy, mục đích chính là tập hợp của tất cả các mục tiêu được đặt ra để chia nhỏ đoạn đường
Là nhân tố thứ hai sau đam mê, mục tiêu đóng góp gì vào thành công của mỗi người?
Khi cô bé Alice lạc vào xứ sở thần tiên và gặp mèo thần, cô bé hỏi "Mèo thần ơi, hãy cho tôi biết, tôi phải đi đường nào?". "Thế cô muốn đi đâu?" - Mèo thần đáp. "Đi đâu cũng được, tôi cũng chẳng biết!". "Vậy thì đi đường nào mà chẳng thế". Rõ ràng, không biết đi đâu thì sẽ chẳng bao giờ tới nơi cả.
Viết ra những mục tiêu của bạn giống như là bạn đã hoàn thành nó. Đây là một quá trình quan trọng trong tiềm thức của bạn. Những ý nghĩa trong tiềm thức bắt đầu hướng theo những mục tiêu mà bạn viết ra. Bạn sẽ không phải tiếp tục nghĩ về chúng nữa.
Khi đặt mục tiêu, nhiều người thường băn khoăn không biết mục tiêu như vậy là quá khó hay quá dễ. Tất nhiên, để có được một mục tiêu phù hợp là không dễ, nó đòi hỏi kinh nghiệm và sự điều chỉnh. Và để điều chỉnh, chúng ta cần có tiêu chuẩn lấy làm căn cứ. Tiêu chuẩn này thường xuất phát từ khả năng của chúng ta, hay nói cách khác, đó chính là nguồn lực mà chúng ta có, bao gồm: Nguồn lực bên ngoài và nguồn lực bên trong, đặc biệt bạn hãy quan tâm đến nguồn lực bên trong của mình, đó là sức khoẻ, giá trị, phẩm chất, tài năng, kỹ năng, kiến thức… và cuối cùng theo những kinh nghiệm của những người đi trước, đó là mục tiêu nên cao hơn khả năng từ 15 - 20%.
Có thể nói rằng mỗi cuộc hành trình đều được bắt đầu chỉ từ những bước chân đơn giản nhưng nó lại đòi hỏi bước tiếp bước chân thứ ha, rồi bước chân thứ ba và những bước tiếp theo cho đến khi về đến đích. Và bất kì mục tiêu nào dù khó khăn hay cao xa đến đâu nếu như chúng ta biết chia công việc phải làm ra từng phần nhỏ vừa sức thì chúng ta đều có thể thực hiện được.
Trước khi hiểu cách đặt mục tiêu thì chúng ta phải hiểu được mục tiêu là gì và vai trò quyết định của nó với thành công của nó tới mỗi cá nhân như thế nào?
Đa số mọi người nhầm lẫn về khái niệm cũng như cách sử dụng 'mục tiêu' với 'mục đích', thậm chí có nhiều người cho rằng hai thứ đó là một. Hiển nhiên không thể là một, vì nếu vậy có từ này thì chẳng cần từ kia làm gì nữa.
Có thể hiểu đơn giản, mục đích là việc ta phải làm, còn mục tiêu là thứ ta cần đạt được để từng bước hoàn thành nhiệm vụ phải làm do mục đích đề ra. Hay mục tiêu là công cụ giúp cụ thể hóa mục đích. Lấy ví dụ khi bạn lên cầu thang tầng 4. Mục đích có thể là bạn cần gặp một người bạn, hoặc bạn lên đó vì phải tham dự một cuộc họp quan trọng. Còn mục tiêu sẽ có nhiều hơn, mục tiêu lớn nhất là bạn phải lên được đến tầng 4, và các mục tiêu nhỏ hơn có thể do bạn đặt ra đó là lên tầng 2, tầng 3.
Một đoàn xe lửa có nhiệm vụ trở hàng hóa và hành khách từ ga Hà Nội vào ga TP.HCM. Vậy thì mục đích và mục tiêu đã quá rõ ràng. Mục đích của đoàn xe lửa chính là nhiệm vụ của nó - chở hàng hóa và hành khách. Mục tiêu của đoàn xe chính là các ga, các chặng đường mà nó phải đi qua để có thể chở hàng và người vào đến ga TP.HCM. Và như vậy, mục đích chính là tập hợp của tất cả các mục tiêu được đặt ra để chia nhỏ đoạn đường
Là nhân tố thứ hai sau đam mê, mục tiêu đóng góp gì vào thành công của mỗi người?
Khi cô bé Alice lạc vào xứ sở thần tiên và gặp mèo thần, cô bé hỏi "Mèo thần ơi, hãy cho tôi biết, tôi phải đi đường nào?". "Thế cô muốn đi đâu?" - Mèo thần đáp. "Đi đâu cũng được, tôi cũng chẳng biết!". "Vậy thì đi đường nào mà chẳng thế". Rõ ràng, không biết đi đâu thì sẽ chẳng bao giờ tới nơi cả.
Đã bao nhiều lần chúng ta đi học ngoại ngữ (tiếng Anh)? Và kết quả là thế nào? Có phải lúc đó chúng ta có một mục tiêu duy nhất là "đi học tiếng Anh" không? Và với mục tiêu kiểu đó, chỉ cần chúng ta cắp sách tới lớp, ngồi vào bạn thì coi như đã đạt được rồi. Có lẽ chỉ một việc nhỏ vậy thôi nhưng ít khi chúng ta để ý đến việc đặt mục tiêu và nó lý giải tại sao ít người trong chúng ta có được thành công như vậy.
Mục tiêu cũng giống như một tác nhân tạo động lực và cảm hứng giúp ta kiên trì theo đuổi thành công, theo đuổi nhưng mơ ước, hoài bão của mình. Một vận động viên bắn cung lão luyện đã nói rằng, mỗi ngày cô dành ra ba giờ tập thể thao. Khi được hỏi cô đã làm gì trong bao giờ đó, cô trả lời: "Phần lớn thời gian là để tâm trí bay bổng trong sự tưởng tượng". Cô giải thích rằng các vận động viên Olympic đỉnh cao thường tưởng tượng hình ảnh họ đang tiến về đích. "Họ chìm đắm trong ý nghĩ đó, tận hưởng niềm hạnh phúc của giây phút vinh quang đó và thấy mình thực hiện hoàn hảo từng động tác đặc thù của bài thi. Và khi có suy nghĩ như vậy, bạn chỉ muốn lao ra và hoàn thành mục tiêu đã đi vào tâm trí của bạn".
Hãy nhớ lại cảm giác khi ngồi trên xe ôtô qua một chặng đường rất dài, hàng trăm km? Những người hành khách như chúng ta cần phải cảm ơn nhưng cột mốc cây số ở hai bên đường, vì nếu không có chúng, có lẽ chúng ta sẽ buồn lắm. Hãy tưởng tượng lại cột mốc 100 cây số trước mặt bạn. Thế rồi cái cột mốc 80 km hiện ra, rồi 60, rồi 50... Ồ, sắp đến nơi rồi, thú vị thật! Một cảm giác chờ đợi và háo hức như một đứa trẻ đang tham gia trò chơi đếm lùi. 40, 30, 20...10... Và bạn đã tới nơi lúc nào chẳng hay. Say sưa làm việc hướng tới từng mục tiêu sẽ giúp ta có cảm giác hứng thú và không hề biết mệt mỏi, thành công này nối tiếp thành công khác, đó là những thành công nho nhỏ sau mỗi mục tiêu đạt được; nhưng khi nhìn lại, tất cả đã được hoàn tất và kết quả cho ta một thành công lớn.
Hãy áp dụng phương pháp này với một đứa trẻ đang tập viết mà xem. Một cậu bé cháu tôi có một bài tập viết chữ cái. Nhiệm vụ của cậu nhóc xem ra khá nặng nề. Lấp đầy ba trang vở trắng tinh chỉ với toàn chữ a. Hẳn là cậu bé phải vò đầu bứt tai, và bạn cũng phải khẽ thốt lên ngán ngẩm với nhiệm vụ của một đứa trẻ lớp 1. Hãy cùng đứa bé đặt mục tiêu cho chính nhiệm vụ này của cậu bé. Hãy để cậu bé bắt đầu bằng việc viết một chữ a ở vị trí cuối cùng, dòng cuối của trang đầu tiên. Việc này thật đơn giản, cậu bé sẽ viết ngay không một giây chần chờ. Tiếp đến là các chữ a ở cuối mỗi dòng ngược từ dưới lên trên. Việc này cũng không khó. Viết cả trang còn được, nữa là mấy chữ. Cậu bé đặt bút viết, và đếm được cả thảy là 11 chữ e cuối hàng. Được rồi, tôi bảo nó "Bây giờ cháu hãy viết lần lượt từng dòng một, và đến cuối mỗi hàng, cháu hãy đếm thật to lên đó là dòng thứ mấy. Nó răm rắp làm theo và cũng đếm. "Hết dòng thứ nhất, 1", rồi 2, 3, 4.... sắp hết rồi. Cho đến khi nó đếm đến 11 và kèm theo một tiếng reo khe khẽ "xong rồi". Tuyệt thật, cậu bé hoàn thành cả trang viết chưa đầy 5', thế mà công việc tương tự như vậy, trước đây nó làm không dưới 20'. Vì thực tế nó lần nào cũng cảm thấy sợ hãi, nhụt chí. Chưa kể, chính khi được làm việc sáng tạo cùng với người cậu của nó đã khiến nó phân tán sự nhàm chán đi rất nhiều rồi. Đó chính là điều kỳ diệu của mục tiêu.
Một buổi sáng sương mù phủ kín, ngày 4 tháng 7 năm 1952, khi Florence Chadwick bước xuống nước bơi vượt eo biển từ đảo Catalina đến bờ biển California. Bơi đường trường không phải là một điều mới lạ đối với Florence, bởi cô từng vượt biển Manche (giữa nước Anh và Pháp) ở cả hai chiều.
Buổi sáng hôm đó nước lạnh cóng, còn sương mù thì dày đến nỗi cô khó có thể nhìn thấy chiếc thuyền trong đoàn. Sau khi đã bơi hơn 15 tiếng đồng hồ, cô yêu cầu mọi người kéo cô lên thuyền. Huấn luyện viên của Florence ráng hết sức để động viên cô bởi họ đã rất gần bờ, nhưng cô chỉ nhìn thấy sương mù và sương mù. Cuối cùng cô bỏ cuộc... khi cách bờ không tới nửa dặm. Sau đó cô tâm sự: "Không phải tôi biện hộ cho mình, nhưng nếu tôi nhìn thấy bờ, tôi đã có thể bơi đến đích". Không phải cái lạnh hay sự sợ hãi, hay sự kiệt sức đã khiến cho Florence Chadwick thất bại, mà chính là sương mù. Hai tháng sau cũng chính tại eo biển đó, cũng là khoảng cách đó, Florence Chadwick đã lập một kỷ lục mới, bởi vì giờ đây cô có thể nhìn thấy đất liền.
Cuộc sống ngày nay với sự đòi hỏi ngày càng cao trong công việc bắt buộc chúng ta phải có kỹ năng làm việc tốt để có thể thích nghi được với nó, đạt được kết quả cao trong công việc cũng như cân bằng được cuộc sống cá nhân và gia đình. Tuy nhiên, với quỹ thời gian bất biến thì không phải lúc nào chúng ta cũng có thể giải quyết hài hoà được việc này. Mỗi tuần có 7 ngày và mỗi ngày có 24 tiếng. Vậy thì tại sao trong một chứng mực thời gian nhất định, có người chẳng làm được gì trong khi người khác lại làm được rất nhiều việc có ý nghĩa? Đa số các chuyên gia về quản lý cho rằng để sử dụng thời gian của mình một cách tốt nhất, trước hết, mỗi cá nhân phải nhận định năng lực làm việc của bản thân dựa trên phân tích những điểm mạnh, điểm yếu đối với công việc mình đang đảm nhiệm, từ đó mà biết mình mong muốn điều gì trong sự nghiệp ở thời điểm hiện tại cũng như trong tương lai. Đây chính là công việc đặt cho bản thân mình một mục tiêu để hướng tới.
Làm thế nào để xác định được mục tiêu chính xác?
Trong kinh doanh hiện đại, người ta thường đề cập đến nguyên tắc SMART, tức là mục tiêu được xây dựng dựa trên những tiêu chí sau:
S (Specific) - Cụ thể
M (Measurable) - Đo đếm được.
A (Achievable) - Có khả năng đạt được
R (Result-oriented) - Hướng kết quả
T (Time-bound) - Thời điểm bắt đầu và kết thúc
Trong đó, tiêu chí "đo đếm được" gắn với những con số cụ thể. Ví dụ, mục tiêu của tôi là trở thành người giàu, vậy giàu thế nào? nghĩa là cần phải có con số cụ thể để đo đếm được. Ví dụ một tỉ hay mười tỉ… Hơn thế nữa, chữ “M” còn mang tính động viên (Motivation), điều này sẽ luôn thôi thúc, tạo ra niềm mong muốn cháy bỏng để tập trung mọi hoạt động nhằm hướng tới mục tiêu nỗ lực phấn đấu để đạt được.
Hơn thế nữa, tôi xin bổ xung thêm 2 yếu tố E & R để mục tiêu của chúng ta THÔNG MINH HƠN (SMARTER):
E (Exciting, Excecution): Mục tiêu này phải tạo hứng thú, cảm hứng cho chúng ta hoàn thành mục tiêu.
R (Rewarding, Review): Thường xuyên đánh giá lại mục tiêu, mỗi khi hoàn thành 1 giai đoạn của mục tiêu, bạn có thể "tự thưởng" cho mình một món quà gì đó.
Sau đó, hãy lập kế hoạch, chiến lược chi tiết để thực hiện. Trong khi lập kế hoạch, cần thiết phải chia nhỏ mục tiêu ra để biết con đường bạn đi bao xa, bạn đã đi được chừng nào (đạt được bao nhiêu % kế hoạch) và tiếp tục bao lâu nữa để về đích. Điều này cũng giống như tầm quan trọng của những cột cây số khi đi trên đường vậy. Khi đó bạn sẽ biết hôm nay, ngày mai rồi tháng này và năm này phải làm gì. Tốt nhất, nên viết sơ đồ phân tích công việc hàng ngày để biết việc gì cần làm trước, việc gì làm sau, việc gì là quan trọng (important) và việc gì gấp, cần làm ngay (urgent).
Tâm lý chung của chúng ta là việc gì dễ và thích thì làm trước, việc khó và không thích thì để lại làm sau.. Thật tệ hại là việc khó càng để lâu, càng khó thực hiện và đôi khi việc gấp lại không hề quan trọng. Hãy liên tưởng tới câu chuyện bạn ngâm mơ. Bạn có những quả mơ, đường và nước. Nguyên tắc luôn là, cho quả mơ vào bình sau đó mới đổ đường và cuối cùng là nước. Vấn đề quan trọng không phải chiếc bình chứa được bao nhiêu thứ mà quan trọng là bạn phải biết phân biệt được công việc nào là khó “những quả mơ” và đâu là những hạt đường nhỏ trong cuộc đời, biết cách quản lý thời gian hiệu quả cũng là cách để cân bằng cuộc sống.
Khi lập kế hoạch hãy viết ra giấy, đặt trên bàn làm việc hay bất cứ chỗ nào mà bạn có thể nhìn thấy hàng ngày. Viết chúng ở bất cứ đâu, thậm chí cả ở lòng bàn tay nếu lúc đó không có thứ gì có thể viết lên được. Tại sao việc viết ra mục tiêu của mình lại quan trọng đến vậy? Nó tạo ra sự hiện diện trong tâm trí bạn. Nó cho bạn động lực làm việc để đạt được mục tiêu ngay lập tức. Viết ra mục tiêu thậm chí còn quan trọng hơn đối với những mục tiêu dài hạn.
Cách này giúp bạn luôn nghĩ đến nó và thúc đẩy bạn hành động hướng tới mục tiêu đề ra. Hãy nhớ lại thí nghiệm của trường Harvard mà tôi đã nêu ở trên:
- 83% dân chúng không có mục tiêu xác định rõ ràng.
- 14% dân chúng có mục tiêu nhưng không bao giờ viết ra.
- 3% còn lại luôn viết ra mục tiêu của họ.
Hơn nữa, những cuộc nghiên cứu tương tự cũng cho thấy những người viết ra những mục tiêu của mình thường có sức khoẻ và hạnh phúc gia đình hơn nhóm người không viết ra mục đích của mình.
Bước thứ hai là đặt thời hạn cho mục tiêu của bạn. Mục tiêu sẽ chỉ là mơ ước nếu như nó không có thời hạn. Thời hạn của bạn có thể linh hoạt. Thời hạn sẽ đặt mục tiêu của bạn vào trong thế giới thực mà bạn làm việc với một khung thời gian nhất định. Điều gì sẽ xảy đến nếu bạn không kịp hoàn thành vào đúng thời hạn? Nỗi sợ hãi rằng bạn không hoàn thành vào đúng thời điểm đã định là lý do tại sao nhiều người không dám viết mục tiêu của mình đầu tiên. Không hoàn thành đúng thời hạn chưa phải là thất bại bởi có thể bạn chưa ước lượng đúng khung thời gian cần thiết để hoàn thành mục tiêu đó. Do vậy bạn cần xác định lại thời gian một cách chính xác hơn để đạt được mục tiêu của bạn.
Hãy nhớ rằng! Chỉ có 3% dân số viết ra mục tiêu của họ. Thậm chí bạn không hoàn thành mục tiêu của bạn vào đúng thời hạn thì bạn vẫn hơn 97% còn lại.
Viết ra những mục tiêu của bạn giống như là bạn đã hoàn thành nó. Đây là một quá trình quan trọng trong tiềm thức của bạn. Những ý nghĩ trong tiềm thức bắt đầu hướng theo những mục tiêu mà bạn đã viết ra. Bạn sẽ không phải tiếp tục nghĩ về chúng nữa.
Bước cuối cùng là xây dựng thói quen. Câu hỏi đặt ra là tạo lập thói quen gì để giúp bạn tự lãnh đạo bản thân mình? Có rất nhiều phương án nhưng có một thói quen bạn luôn nhớ để tạo lập, đó chính là thói quen đặt mục tiêu và lập kế hoạch vì không lập kế hoạch là lập kế hoạch cho thất bại. Xây dựng một thói quen không dễ một chút nào. Theo như nghiên cứu, trung bình chúng ta mất khoảng 3 đến 6 tháng để tạo lập một thói quen mới. Và khi đã thành thói quen rồi thì bạn sẽ tiết kiệm được 1/6 năng lượng khi bắt đầu công việc lại từ đầu. Điều quan trọng trong việc lập kế hoạch đó chính là thói quen lập kế hoạch, tức là bạn hành động một cách vô thức, luôn đặt mục tiêu cho bản thân và công việc phải làm. Việc tạo lập thói quen cũng như một chiếc xe chạy trên đường mà không phải dừng lại, nó sẽ tiến và đến đích rất nhanh. “Gieo thói quen, gặt tính cách; Gieo tính cách, gặt số phận”. Hãy tự tạo lập thói quen cho mình trong việc đặt mục tiêu, lập kế hoạch để quản lí bản thân, chắc chắn bạn sẽ thành công nhanh hơn người khác.
(Nguồn: Tâm Việt)
Share
& Comment
Tweet